禍根

詞語解釋
禍根[ huò gēn ]
⒈ ?禍事的根源,也指引起禍事的人或事物。
例鏟除禍根。
英the root of the trouble; bane;
引證解釋
⒈ ?禍患的根源。
引漢 王符 《潛夫論·斷訟》:“凡諸禍根,不早斷絶,則或轉而滋蔓。”
《漢書·匈奴傳下》:“不如椎破故印,以絶禍根。”
元 馬致遠 《漢宮秋》第三折:“似這等姦邪逆賊,留著他終是禍根。”
國語辭典
禍根[ huò gēn ]
⒈ ?禍害的根源。
引漢·王符《潛夫論·斷訟》:「凡諸禍根,不早斷絕,則或轉而滋蔓。」
《三國演義·第五三回》:「吾觀魏延腦后有反骨,久后必反,故先斬之,以絕禍根。」
分字解釋
※ "禍根"的意思解釋、禍根是什么意思由飛鳥成語網- 成語大全-成語故事-成語接龍-成語造句-成語出處漢語詞典查詞提供。
相關詞語
- gēn běn根本
- gēn yuán根源
- píng fāng gēn平方根
- gēn jù根據(jù)
- mìng gēn命根
- jié gēn節(jié)根
- zhǎn cǎo chú gēn斬草除根
- yí huò遺禍
- zhī cǎo wú gēn芝草無根
- xuē cǎo chú gēn削草除根
- fāng gēn方根
- yī gēn一根
- gēn jù dì根據(jù)地
- gēn jié根節(jié)
- zhōng yāng gé mìng gēn jù dì dì sì cì fǎn“wéi jiǎo”中央革命根據(jù)地第四次反“圍剿”
- jí huò及禍
- gēn yá根芽
- zì qǔ qí huò自取其禍
- gēn zhí根植
- huò shuǐ禍水
- bí gēn鼻根
- bāo cáng huò xīn包藏禍心
- huò huàn禍患
- jīn gēn chē金根車
- gēn yuán根緣
- shēn gēn身根
- gēn jù yǔ tiáo jiàn根據(jù)與條件
- huò shǒu禍首
- huò jìn shi yú禍近池魚
- huò méi禍媒
- qiáng gēn墻根
- sāng gēn桑根